Nguồn gốc của thần thoại Ai Cập và lý do tại sao 12 giờ đêm được gọi là “nửa đêm”Mahjong 2
Khi chúng ta nói về “thần thoại Ai Cập” và “tại sao 12 giờ đêm được gọi là nửa đêm”, hai chủ đề dường như không liên quan có lịch sử sâu sắc và ý nghĩa văn hóa phức tạp. Bài viết này nhằm mục đích khám phá mối liên hệ tinh tế giữa hai người, khám phá nguồn gốc của thần thoại Ai Cập và ý nghĩa sâu rộng của nó, và giải thích lý do tại sao chúng ta quen gọi thời điểm này là nửa đêm lúc 12 giờ tối.
1. Nguồn gốc của thần thoại Ai Cập
Ngay từ vài nghìn năm trước Công nguyên, văn hóa Ai Cập cổ đại đã phát triển một hệ thống thần thoại phong phú. Những huyền thoại này không chỉ là những truyền thuyết đơn giản, mà còn là sự hiểu biết và trí tưởng tượng của người Ai Cập cổ đại về vũ trụ, sự sống, cái chết và mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên. Hình ảnh thần thoại về các vị thần, anh hùng và quái vật có mặt khắp nơi và thấm vào tôn giáo, văn hóa và nghệ thuật của Ai Cập cổ đại.
Trung tâm của thần thoại Ai Cập là cuộc hành trình của thần mặt trời Ra. Người Ai Cập cổ đại tin rằng mặt trời sẽ mọc ở phía đông mỗi ngày, băng qua bầu trời và cuối cùng rơi xuống sa mạc ở phía tây. Chu kỳ này tượng trưng cho chu kỳ của sự sống và cái chếtvua mạt chược. Trong vũ trụ học như vậy, thời gian được coi là một mô hình tương đối cố định, với tính tuần hoàn và ổn định riêng. Và điều này trùng khớp với nhịp điệu của cuộc sống hàng ngày của chúng ta, được thực hiện vào lúc mặt trời mọc và nghỉ ngơi vào lúc hoàng hôn.
2. Nguồn gốc của mười hai giờ nửa đêm và ý nghĩa của Nửa đêm
Mười hai giờ tối là thời gian đặc biệt trong ngày. Trong văn hóa Ai Cập cổ đại, đây là thời điểm mặt trời vừa băng qua đường chân trời và bước vào một chu kỳ mới. Thời điểm này được gọi là “nửa đêm”, có nghĩa là nửa đêm trong tiếng Anh. Từ quan điểm ngữ nghĩa, “nửa đêm” không chỉ đề cập đến khái niệm thời gian, mà còn ngụ ý một hàm ý triết học của một chu kỳ vũ trụ. Hành trình của thần mặt trời Ra trong thần thoại Ai Cập cổ đại, cũng như khái niệm về chu kỳ sống chết, đã trở thành bối cảnh cho ý nghĩa đặc biệt của 12 giờ đêm trong các nền văn hóa sau này. Một khái niệm như vậy không chỉ được áp dụng bởi ngôn ngữ tiếng Anh, mà còn hình thành một nhận thức chung về mười hai giờ tối trên phạm vi toàn cầu. Trong tiếng Trung, chúng ta có thể gọi nó là nửa đêm hoặc nửa đêm, nhưng đằng sau nó là sự hiểu biết về vòng lặp thời gian và vũ trụ học. Do đó, “nửa đêm” không chỉ là một khái niệm về thời gian, mà còn là một biểu hiện của con người đối với chu kỳ của vũ trụ và bản sắc văn hóa. Những thói quen như vậy có thể liên quan trực tiếp hoặc gián tiếp đến văn hóa Ai Cập cổ đại. Với thời gian trôi qua, “nửa đêm” đã trở thành một tiêu chuẩn chấm công phổ biến trên toàn thế giới, và dần dần được ban cho nhiều ý nghĩa biểu tượng hơn trong văn học, nghệ thuật và các lĩnh vực khác. Cho dù đó là những khoảnh khắc bí ẩn, yên tĩnh hay thú vị, tất cả đều được kết nối với dịp đặc biệt này. Và nguồn gốc của tất cả những điều này có thể bắt nguồn từ sự hiểu biết về sự sống và cái chết, và chu kỳ thời gian trong thần thoại Ai Cập cổ đại. Nguồn gốc của thần thoại Ai Cập có thể bắt nguồn từ hàng ngàn năm trước tư duy triết học và trí tưởng tượng của người xưa, cung cấp cho chúng ta một góc nhìn độc đáo về các khái niệm về vũ trụ, cuộc sống, v.v. Hiện tượng 12 giờ nửa đêm được gọi là nửa đêm phản ánh bản sắc chung và sự tương đồng trong các nền văn hóa trên thế giới, và nó cũng là ký ức và nhận thức tập thể của mọi người về vũ trụ và chu kỳ thời gian. Từ quan điểm này, chúng ta có thể thấy rằng sự trao đổi và hội nhập giữa các nền văn hóa khác nhau là một trong những động lực quan trọng cho sự tiến bộ của nền văn minh nhân loại. Bằng cách hiểu những bối cảnh lịch sử và văn hóa này, chúng ta có thể hiểu rõ hơn về các hiện tượng văn hóa trên khắp thế giới, đánh giá cao hơn sự đa dạng phong phú của các nền văn minh nhân loại, đồng thời nhận thức sâu sắc hơn những điểm chung của các nền văn hóa trên khắp thế giới, đưa chúng ta đến gần hơn với trái tim của nhau, và trong tương lai, chúng ta nên khám phá nhiều cách giao tiếp và hợp tác đa văn hóa hơn, để các nền văn hóa khác nhau có thể được kế thừa và phát triển tốt hơn, và đóng góp tích cực vào việc xây dựng một thế giới hài hòa hơnbánh ngọt